Chỉ hai đứa mình thôi nhé!
Đừng cho trăng nép sau hè
Chỉ hai đứa mình thôi nhé!
Đừng cho hoa lắng tai nghe.
Đó chính là những lời ca ngọt ngào mở đầu của ca khúc mang tên Chỉ Hai đứa Mình Thôi Nhé được hợp soạn bởi hai tên tuổi nổi tiếng của làng nhạc vàng Việt Nam Anh Bằng và Lê Dinh. Bài hát đã thực sự trở thành một làn sóng mãnh liệt tràn vào tâm hồn của những người yêu nhạc. Bởi lẽ vào trước những năm 1975 thực sự những ca khúc có được một tình yêu và cái kết toàn vẹn như vậy là rất hiếm, cực cực kỳ hiếm.
Có lẽ trong khi đang chìm ngập giữa cả một bầu trời u buồn bởi một màu chia ly, Chỉ Hai đứa Mình Thôi Nhé như là một ánh sáng le lói chiếu sáng tâm hồn của tất cả mọi người nên nó mới nổi tiếng đến vậy. Vì sự hạnh phúc của ca từ mang lại, cộng thêm những ngọt ngào và lãng mạn từ giai điệu êm ái, nhạc sĩ Anh Bằng và Lê Dinh đã thực sự tạo nên một dòng suối trong mát, thấm đượm cho tâm hồn của những người yêu nhạc.
Nhạc sĩ Anh Bằng (trái) - nhạc sĩ Lê Dinh (phải)
Nói một chút về sự liên hệ của hai người nhạc sĩ tài năng này, hai người họ cùng với một nhạc sĩ nữa là Minh Kỳ đã cùng nhau lập nên một nhóm nhạc có tên là Lê Minh Bằng vào năm 1975. Những ca khúc được họ tạo nên bởi cái tên chung này đã thực sự là một làn sóng mới cho âm nhạc lúc bấy giờ. Riêng về nhạc sĩ Anh bằng và Lê Dinh, hai người gặp nhau lần đầu vào năm 1966, lúc đó Anh bằng tìm đến Lê Dinh để nhờ ông “phổ biến” giùm mình một bài nhạc vừa sáng tác. Dù chưa quen Anh Bằng trước đó nhưng ông vẫn rất có thiện cảm (qua bài hát Nếu Vắng Anh mà nhạc sĩ Anh Bằng phổ từ thơ của Nguyên Sa), nên hai người đã cùng nhau trò chuyện khá vui vẻ. Cuộc gặp gỡ đó cũng chính là mối duyên kết nên hai người họ cùng nhạc sĩ Minh Kỳ về sau, và tất nhiên là cả những tác phẩm để đời của họ.
Mời quý vị nghe lại ca khúc “Chỉ Hai Đứa Mình Thôi Nhé” Trình bày: Hoàng Oanh
Bấm vào giữa hình trên để nghe “Chỉ Hai Đứa Mình Thôi Nhé” Trình bày: Hoàng Oanh
Chỉ Hai đứa Mình Thôi Nhé cũng chính là một bản tình ca tuyệt vời mà Anh Bằng và Lê Dinh đã cùng nhau tạo nên:
Chỉ hai đứa mình thôi nhé!
Đừng cho trăng nép sau hè
Chỉ hai đứa mình thôi nhé!
Đừng cho hoa lắng tai nghe.
Sự hạnh phúc của hai con người được thể hiện qua lời thầm thì đầy ngọt ngào “chỉ hai đứa mình thôi nhé” - lời nói ấy có lẽ đã khiến biết bao trái tim phải xao xuyến, rung động khi lắng nghe. Bất cứ ai cũng cảm nhận được rằng họ thực sự đang chìm đắm trong một hạnh phúc ngọt ngào nhất thế gian. Sự hạnh phúc đó khiến cho ánh trăng, đóa hoa bên ngoài cũng phải ganh tị mà “lắng tai nghe”. Nhưng trong giây phút ấy họ chỉ muốn được hưởng trọn vẹn từng giây, từng phút được bên cạnh đối phương và chẳng muốn chia sẻ điều đó cùng ai, kể cả những cảnh vật vô tri ở ngoài kia, nên họ chỉ muốn như thế này, muốn “chỉ hai đứa mình thôi nhé”.
Mời quý vị nghe lại ca khúc “Chỉ Hai Đứa Mình Thôi Nhé” Trình bày: Ngô Quốc Linh
Bấm vào giữa hình trên để nghe “Chỉ Hai Đứa Mình Thôi Nhé” Trình bày: Ngô Quốc Linh
Tình yêu của họ cũng như bao người khác, họ bắt đầu bởi họ mến nhau, rồi sau đó yêu nhau. Từng ngày, từng ngày cứ thế qua đi tình yêu của họ cũng ngày một thiết tha, mặn nồng. Và họ lại cùng nhau ước mơ, cùng nhau hứa hẹn sẽ bên nhau cho “đến ngày bạc mái đầu”.
Hai đứa mến nhau
Mối tình tha thiết trao nhau
Hẹn đến ngày bạc mái đầu.
Mình yêu mái nhà nhỏ bé
Đường hoa khuya sớm đi về
Mộng xinh có giàn thiên lý
Đời vui tay nắm vai kề.
Rồi ngày ấy cuối cùng cũng đến, ước mơ không chỉ còn là ước mơ nữa. Họ đã cùng bên nhau, sống trong một mái nhà nhỏ xinh. Họ yêu “mái nhà nhỏ bé” của mình, hạnh phúc khi được cùng nhau “đường hoa khuya sớm đi về” nơi “mộng xinh có giàn thiên lý”, nơi “đời vui tay nắm vai kề”.
Có lẽ vì niềm hạnh phúc ấy quá trọn vẹn, quá đong đầy khiến cho họ có một chút lo lắng. Họ lo rằng một ngày nào đó sẽ không còn được bên nhau bởi vì “đời phũ phàng cách chia chúng mình”. Và nếu như có ngày đó xảy ra thì “anh ơi!” hãy cùng với nhau “tìm vui trong nhớ thương”
Anh ơi! Mai này nếu đời phũ phàng cách chia chúng mình
thì tìm vui trong nhớ thương.
Ngàn ý thơ ví sao xứng duyên đôi mình.
Vạn tiếng ca nói chưa hết câu ân tình.
Mây bốn phương trời cuồng phong gieo tan vỡ
Làm nên cơn mưa bão không xóa được tin yêu.
Nhưng điều đó có lẽ sẽ không bao giờ có thể xảy đến được đâu. Vì tình yêu của họ “ngàn ý thơ ví sao xứng duyên đôi mình”, “vạn tiếng ca nói chưa hết câu ân tình” - họ yêu nhau, một tình yêu không gì có thể diễn tả hết, không gì có thể chia lìa và ngăn cản được. Kể cả “mây bốn phương trời cuồng phong gieo tan vỡ” và “làm nên cơn mưa bão” cũng không bao giờ “xóa được tin yêu” của hai người họ dành cho đối phương.
Vì thế cho nên:
Chỉ hai đứa mình thôi nhé!
Trần gian thanh vắng tứ bề
Chỉ hai đứa mình thôi nhé!
Trọn câu mong ước nguyện thề.
Họ đã yêu nhau, một tình yêu hòa quyện thành một thể không bao giờ tách rời. Họ đã trao trọn cho nhau cả “linh hồn”, yêu thương nhau cả những lúc vui, lúc buồn thì thử hỏi có “còn gì thương hơn nữa không?”
Cho nhau linh hồn
Thương bằng tất cả lúc vui, lúc buồn
Còn gì thương hơn nữa không?
Chỉ hai đứa mình thôi nhé!
Chỉ hai đứa mình thôi nhé!
Yêu đến trọn đời.
Nên trọn đời này họ sẽ là của nhau, sẽ yêu nhau và bên nhau trọn kiếp với “chỉ hai đứa mình thôi nhé!”
Niềm hạnh phúc tuyệt vời ấy thử hỏi ai trên đời mà không muốn có được? Con người ta dù ở bất cứ thời gian nào, ngày xưa hay là hôm nay đều có chung một mong ước là tìm kiếm được một niềm hạnh phúc trọn vẹn. Ai ai cũng bắt đầu hành trình đầy mộng tưởng của mình để tìm kiếm điều đó, nhưng có mấy ai may mắn có được, nên khi bắt gặp được Chỉ Hai đứa Mình Thôi Nhé của nhạc sĩ Anh Bằng và Lê Dinh, con người ta như được chìm trong mộng tưởng của chính mình. Họ hạnh phúc theo và cũng ao ước được hạnh phúc như thế. Đó chính là điều tuyệt vời mà hai người nhạc sĩ tài năng đã để lại cho chúng ta, một món ăn tinh thần vực dậy niềm hy vọng và khao khát hạnh phúc của chúng ta.
Hồi Ức Sài Gòn Xưa biên soạn